Thử “tay lái lụa”
Tính cách ưa xê dịch, ham khám phá nên đến nay, Phạm Văn Đức (năm cuối, khoa Đồ họa) đã “phượt” gần hết các tỉnh, thành trên dải đất hình chữ S. Những cung đường “phượt” nhiều đến nỗi, cậu không thể nhớ hết. Nhưng “phượt” offroad thì khác: “Tính đến nay, chắc mình đã offroad khoảng 14 – 15 lần”, Đức khoe. Đức bảo, “phượt” offroad khó hơn “phượt” thông thường ở chỗ, các con đường trên hành trình offroad thường hẹp, khó đi, hiểm trở. Đó có thể là đường trơn như mỡ, bùn lầy nhão nhoét, hoặc là những cung đường đầy đá hộc, mấp mô, một bên là vách núi, vực sâu, sông suối… chỉ cần một chút bất cẩn là có thể trả giá như chơi.
Đến giờ, Đức vẫn còn nhớ như in cung offroad đầu tiên: “Đó là lần đoàn mình “phượt” cung Chế Tạo – Mường La – Tà Số – Mường Lựm. Đoạn offroad khoảng chừng 25 – 30 km, đường mấp mô, nhiều đoạn nhỏ chỉ đủ để một xe đi qua, một bên là vực sâu, nếu hoảng hốt hoặc tay lái yếu là rất dễ tai nạn. Rất may là trước đó mình đã rèn tay lái ở những cung “phượt” dễ hơn, cũng đã có sự tìm hiểu, chuẩn bị trước về tâm lý nên đã không xảy ra sự cố nào trong suốt hành trình”. Sau đó, Đức trải nghiệm thêm nhiều lần “phượt” offroad khác an toàn. Lần duy nhất Đức gặp nạn là khi offroad cung Cooc Mu (Bắc Kạn). Lần ấy, đoàn của Đức có 10 xe, đi theo hình thức “phượt” offroad kết hợp hoạt động từ thiện. Đoạn offroad dài khoảng 20 km, bắt đầu từ ngay con đường hẹp rẽ vào bản. Con đường đất này rất trơn, khi xuống dốc, xe của Đức bị rê bánh, trượt dài 1 m và cứ thế lao xuống cho đến khi mắc vào một ổ đất thì xe đổ. Rất may là cả Đức lẫn bạn nữ ngồi sau đều không sao.
Đức cho biết, việc tuyển “xế” cho các cung offroad khắt khe hơn “phượt” thông thường. Các “xế” thường phải quen biết nhau từ trước, đã từng tham gia một vài cung đường nào đấy, đã biết về độ “cứng” tay lái của nhau thì mới lập đoàn offroad. Một nguyên tắc của các đoàn offroad là không tuyển “xế” mới offroad lần đầu nhằm đảm bảo an toàn, cũng như tiến độ hành trình. Các “phượt thủ” đánh giá, offroad ở những con đường bùn lầy là khó nhất. Trịnh Thanh Tùng (cựu sinh viên khoa Thương mại, trường ĐH Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội) cho biết, đường lầy thì bùn hay cuốn vào bánh, vành xe nên xe khó đảo bánh. Những chỗ bùn dầy, xe có thể chết máy hoặc ngập ngụa trong bùn đất, rất khó di chuyển. Đợt nhóm Tùng đi Mù Cang Chải (Yên Bái), nhóm đã phải trải qua nhiều đoạn offroad, mỗi đoạn dài 1 – 5 km, là đường lên các bản La Pán Tẩn – Dế Sù Phình – Chế Cu Nha – Tào Chua Chải. Có đoạn đường lầy, “xế” và “ôm” (người ngồi sau) của mỗi xe phải phối hợp với nhau bằng cách: “Xế” đẩy xe đi trước, “ôm” đi đằng sau cầm theo que, gậy gạt các mảng bùn lầy bám vào vành xe. Nhưng lần ấy vẫn chưa thấm vào đâu so với lần đoàn “phượt” của Tùng gồm 19 người, chia thành 8 xe đôi và một xe độc hành, offroad Pù Luông (Thanh Hóa).
“Cách đây 3 năm, đường xá khó đi hơn bây giờ rất nhiều. Chúng mình offroad 60 km, tính từ đoạn rẽ từ Mai Châu tới Pù Luông. Khó đi nhất là con dốc ở Kho Mường vì đường trơn như mỡ, không có chỗ bám, xuống cũng khó, lên cũng khó. Mỗi lần lên dốc, một xe phải có 3 người: “Xế” thì ngồi trên xe nhấn ga, 2 người phía sau đẩy xe. Lần ấy, đoàn mình ai cũng ngã ở đoạn này nhưng may chỉ xây xát nhẹ”. Còn Đức thì giờ vẫn không thể quên chuyến đi vào bản Ba Phách (Mộc Châu, Sơn La). Khi ấy, đường trơn trượt, xe cứ bị rê bánh ngang, không thể điều khiển được. Cuối cùng, đoàn của Đức quyết định cuốn dây dù vào lốp xe để tạo độ ma sát, giúp xe không bị rê, sau đó mới leo dốc. Lần ấy, có một thành viên trong đoàn vừa trải qua chấn thương nhẹ ở tay nên dù đã cuốn dây dù, chiếc xe vẫn không thể leo dốc thành công. Các xe còn lại đã xuống hỗ trợ để đẩy xe lên dốc.
Tính toán kỹ để đảm bảo an toàn
Vì “phượt” offroad rất khó khăn nên để đảm bảo an toàn, đa số các nhóm “phượt” thường tính toán để chinh phục những con đường “cứng đầu” ấy vào ban ngày. Tuy nhiên, vì sự cố xe cộ, thời tiết kém thuận lợi nên sự tính toán không phải bao giờ cũng chính xác, đôi khi, phải offroad vào ban đêm. Tùng kể: “Lần offroad cung Điện Biên, đoàn “phượt” 10 xe của mình đã phải đi trên con đường đang sửa chữa vào lúc 11h – 12h đêm, trời tối mịt. Khi đến thị trấn Pa Tần, trời bắt đầu nổi giông, rồi mưa rào nặng hạt, kèm theo cả mưa đá.
Qua ánh chớp, cả đoàn phát hiện ra một cái nhà dạng như nhà văn hóa nên vào đó trú mưa. Lúc ấy, tất cả thành viên ai cũng vừa mệt, vừa đói. Nghĩ rằng, trú mãi ở đó cũng không phải cách hay, chúng mình quyết định lên xe đi tiếp. Đoàn thống nhất các xe phải chạy sát mép đường, hết sức tập trung quan sát nhau, khi xe nào có sự cố bị hụt lỗ hoặc hỏng hóc là phải bóp còi hoặc hét lên để các xe khác biết và ứng cứu. Đoạn offroad ấy khoảng 7 km nhưng chúng mình đã phải mất chừng 40 phút để vượt qua”. Còn Đức thì nhấn mạnh: “Vào ban đêm, tầm nhìn bị hạn chế, đi với tốc độ thấp, sự buồn ngủ bủa vây nên sẽ khiến “xế” rất mệt. Nhiều khi vượt qua đoạn offroad xong, chỉ cần có chỗ để dựa lưng là có thể đánh luôn một giấc ngon lành”.
Việc offroad rất cần sự chờ đợi và quan sát giữa các xe, nếu không sẽ rất dễ bị tách đoàn thành nhiều tốp nhỏ. Chuyến “phượt” “ám ảnh” của Tùng là hành trình Hà Nội – Đồng Cao (Bắc Giang). Đoàn có 9 xe luôn đồng hành nhưng đến đoạn offroad từ Làng Gà đến Đồng Cao thì đoàn bị tách ra làm 4 tốp. Kết cục là chiếc Exciter của một thành viên trong đoàn bị trét bùn vào bánh xe không thể nào đi nổi, một xe khác thì các “xế” phải quay trở lại để khiêng đi. Các “ôm” đi “phượt” offroad thường cũng phải là “ôm cứng”, đã có kinh nghiệm “chinh chiến” nhiều cung đường. Cao Thị Tâm (năm cuối, khoa Kinh tế, Học viện Ngoại giao) cho biết, tham gia vào các cung offroad, tuy rằng mạo hiểm và hay bị ê mông song nó đem lại những trải nghiệm khó quên.
Tâm kể về lần suýt lao xuống vực của mình: “Lần ấy, mình và xế trên đường đến Lóng Sập (Sơn La) thì trời mưa to, nước mưa quất vào mặt và làm giảm tầm nhìn nên hầu như “xế” và “ôm” đều không nhìn rõ đường. Đến một đoạn cua, do “xế” cua rộng hết đường nên chiếc xe suýt bị rớt xuống vực. May mà “xế” phanh xe lại ngay, giữ đầu xe lại, mình nhảy ra kịp thời. Đến lúc nhìn lại, mình thấy đuôi xe đã bị trượt xuống dưới mép vực một chút”. “Có điều thú vị là đường càng khó đi thì càng chứng tỏ chưa nhiều đoàn “phượt” đặt chân tới, do đó, ở những nơi này, cảnh quan vẫn còn đẹp kiểu hoang sơ. Cung mà mình thấy ưng ý nhất là Du Già – Mậu Duệ (Hà Giang). Chúng mình đi trên con đường được gọi bằng tên “con đường bị bỏ quên” vì nó từng được mở ra nhưng không được sử dụng. Đường toàn đá hộc, rất gian nan nhưng đến nơi thì cảnh vật mê ly với bản làng, ruộng ngô rồi những núi đá đẹp mắt”, Tùng chia sẻ.
Kinh nghiệm “phượt” offroad an toàn
- Với các “xế” lần đầu offroad, nên tập dượt ở các cung offroad nhẹ nhàng.
- Bảo dưỡng xe cẩn thận hơn, vì đường khó đi nên xe dễ bị hỏng hóc hơn.
- Chuẩn bị sẵn dây dù, dây thừng để buộc lốp khi gặp đường trơn trượt.
- Các xe đi cách nhau 5m trở lên nhưng không nên cách nhau quá xa.
- Tính toán hợp lý để chinh phục các đoạn offroad vào ban ngày.
- Nên chuẩn bị một cái xẻng để “mở đường” ở các đoạn sạt lở.
- Khi có nguy cơ ngã, nên liêng xe ra để đảm bảo cơ thể không bị thương tích.
- Nếu thời tiết không ủng hộ, nên tính đến chuyện bẻ cung hoặc bỏ cung.
Theo Zing