Thu sang bao giờ, làm vòm mây non
Từng con đường nhỏ, quanh quanh phố nhỏ
Ngập ngừng lá úa, trầm mặc ngõ trước
Một bông vàng cúc, vừa hé sau vườn.
Thu sang ai nở nụ cười bạn mai
Gọi hoa ngoại ô, thơm hương phố cổ
Đường gần đường xa, chợt vàng sắc lá
Nhà cao nhà thấp, chợt gió la đà.
Tôi vẫn luôn nhớ cái tiết trời gió hiu hiu thổi nhẹ cùng nắng vàng tạo thành những đốm hoa nắng ngập phố. Rồi tôi thấy mình cũng thả hồn vào sắc trời xanh ngắt đó để lưu giữ cho mình những mảnh ghép về cảnh và người ở Hà Nội.
Tôi dậy sớm và đi bộ ra phố lúc gần 6giờ sáng. Tấp nập hàng quán đã bắt đầu dọn ra, người đi tập thể dục thì cứ gọi là đông vui. Khi tôi chụp góc này thì kế bên có hàng phở bốc khói cùng hương thơm bay thẳng vào mũi. Phải cố hít một hơi rồi đi bộ tiếp, để dành lát nữa mới ăn sáng. Mùi Hà Nội mới quyến rũ làm sao! |
Hà Nội vào thu và những chiếc xe đạp chở hoa dọc các con phố. |
Nhớ nụ cười hiền lành giữa thu Hà Nội này quá chừng! |
Nhớ hương thơm quế, hồi và chanh quyện lại của trà Sapa - H'moong Kiss ở The Hanoi House Cafe quá. Ngửi thôi đã thích vô cùng rồi, uống vào thì nhấp từng muỗng nhỏ, sợ hết. |
Cộng |
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt: Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà! |
Đó là một buổi chiều dễ thương ở Hồ Tây. |
Thu sang nhắc người mộng dài đêm thâu Gọi nhau trìu mến, chát chua đã nhiều Đời buồn hay thơ, người thật hay mơ Gần nhau nhẹ tiếng, nhẹ nỗi mong chờ |