Thành phố của những ngọn hải đăng
Muốn được ngắm thành phố từ phía biển. Chúng tôi mua tour đường thủy dài 90 phút với giá 18 USD/người. Ðúng 1h30 trưa, tàu khởi hành từ bến cảng Portland. Dọc cảng, tàu thuyền nho nhỏ nhiều vô số. Xa hơn một chút là thành phố Portland nằm trên đồi có những kiến trúc với tường màu đỏ, trắng. Chỉ một chút sau tàu đã ra tới cửa vịnh. Bên tay trái là một đồn lính xưa tên Scammel nằm trên một đảo nhỏ. Bên phải là hải đăng Bud Light. Hải đăng này nhỏ, làm bằng gang và chỉ cao chừng 5 mét. Nó nằm ngay ở cửa vịnh để đánh dấu cho tàu vào vịnh khi sương mù hay vào ban đêm. Cách Bud Light chừng 1km về phía Nam lại có một hải đăng khác tên Spring Point Ledge Light lớn hơn và cao hơn. Chân đế của nó là một ống lăng trụ bằng thép chôn sâu vào đất. Trước đây hải đăng nằm trơ trọi bên bờ biển và cách bờ chừng 100 mét. Ngày nay có một kè đá khá dài dẫn từ bờ ra tới hải đăng nên người ta có thể đi bộ từ bờ ra hải đăng dễ dàng.
Bến cảng Portland |
Tàu chạy về phía Nam. Trong bờ là những căn nhà xinh đẹp nằm ẩn mình dưới những tàng cây. Nhiều đoạn bờ biển có đá cuội to lớn để chắn những cơn sóng khá mạnh đang đánh vào. Hướng dẫn viên cho biết những căn nhà sát biển này thuộc loại mắc tiền và sang trọng. Xa xa về phía Nam, trên một mỏm đá đã thấy ánh đèn chớp chớp theo chu kỳ của hải đăng Head Light, một hải đăng lịch sử mà chúng tôi đã có dịp ghé thăm hồi sáng. Tàu đã quay lại. Bên tay phải tàu là ngọn hải đăng tên là Ram Island Ledge Light được xây từ năm 1905. Nó khá cao, xây bằng đá và nằm trên một bãi đá ở giữa biển. Sóng biển đánh khá mạnh vào chân hải đăng làm nước văng lên tung tóe. Xưa kia, nơi đây đã xảy ra nhiều tai nạn do tàu va vào đá ngầm nên phải xây hải đăng ở đây để tàu bè biết mà tránh, nhất là vào ban đêm hay khi có sương mù. Lúc đó hải đăng có người gác để thắp đèn còn ngày nay nó được vận hành tự động mà không cần người gác.
Tàu chạy về hướng Bắc. Bên tay phải là đảo Cushing. Du khách không được lên đảo vì đảo này có 45 căn nhà của tư nhân. Ðây là nhà nghỉ mùa Hè của các đại gia. Từ tàu nhìn vào các căn biệt thự thấy nơi đó vô cùng đẹp và thơ mộng vì ở giữa một nơi yên tĩnh, có biển, có rừng cây xanh bóng mát. Sau đó, tàu quay lại theo hướng Ðông Nam. Bên phải chúng tôi là đảo Peak, một đảo khá lớn ở phía Ðông Portland. Người hướng dẫn cho biết đảo này có nhiều cựu chiến binh từ thời Ðệ nhị thế chiến về ở. Nhà cửa dọc biển cũng rất xinh đẹp. Phong cảnh cũng vậy. Ở đó là những bờ biển có nhiều đá chứ không phải là bãi cát. Lúc này có một chiếc phà đang chạy về đảo Peak. Hàng ngày có rất nhiều chuyến phà như vậy để người dân đảo Peak ra vào đất liền. Du khách theo các phà này ra thăm đảo cũng nhiều. Ra tới đảo họ sẽ thuê xe đạp để đạp lòng vòng ngắm cảnh. Khi tàu gần trở về bến cũ, chúng tôi có thể thấy rõ Portland Observator - ngọn tháp cao nằm trên đồi mà ngày xưa từ đó người canh giữ sẽ biết khi nào có tàu vào cảng. Tháp xây năm 1807, có 7 tầng làm bằng gạch đỏ. Phòng quan sát trên đỉnh tháp màu trắng. Ở đó có đặt ống nhòm để nhìn ra biển xa tới 48km.
Nơi người Mỹ sống chậm
Dù là thành phố lớn nhất bang Maine, Portland lại có vẻ bề ngoài khá mơ màng và nhịp sống dường như cũng chậm rãi như một thành phố nghỉ dưỡng. Có lẽ vì không khí nơi đây hết sức trong lành mát dịu, đi đâu cũng thấy những khu nhà cổ nằm trên đồi được bao bọc bởi hàng cây phong lâu đời. Đường sá uốn lượn với những con dốc thơ mộng thường vắng xe qua lại.
Maine là bang lớn nhất và nằm xa nhất về phía Bắc của vùng New England (vùng Đông Bắc nước Mỹ). Đây là tiểu bang có rất nhiều thành phố, thị trấn được đặt theo tên các thành phố lớn như Roma, Moskva, Madrid, Paris, Vienna, Stockholm… Các thành phố của bang đều ít dân và khá “lặng lẽ” so với các thành phố lớn nước Mỹ, ngay cả thủ phủ Portland cũng chỉ có hơn 60 ngàn dân. Nhờ vị trí nằm ở cửa sông Fore chảy ra vịnh Casco, Portland từng là hải cảng quan trọng nhất Hoa Kỳ vì nằm gần châu Âu nhất. Xung quanh khu vực hải cảng Portland có nhiều hải đăng. Muốn đi xem hải đăng ở đây du khách có thể tự thuê xe lái hoặc mua tour đường bộ và đường thủy. Chúng tôi đến Portland vào lúc chập choạng tối nhưng vẫn muốn ngắm hải đăng nên lái xe đi luôn. Đường đến ngọn hải đăng khá tối và vắng vẻ, có cảm giác như lạc vào rừng, tuy hai bên đường có những ngôi biệt thự rất đẹp nhưng vẫn có cảm giác hoang vắng. Chỉ thỉnh thoảng mới có vài ngôi nhà có ánh đèn le lói bên trong. Đến nơi thì cổng vào khu vực hải đăng đã đóng nên đành quay lại trung tâm thành phố. Ngày hôm sau quay lại đường cũ thì thấy hai bên quả toàn là biệt thự rất lớn nằm giữa những khu vườn được chăm sóc kỹ càng nhưng phần lớn chỉ có người ở trong mấy tháng Hè.
Nơi đây được mệnh danh là nhà nghỉ của các đại gia. |
Được hình thành năm 1623, thời đó người dân Portland chủ yếu sống bằng ngư nghiệp. Những năm cuối thế kỷ XX, Portland đã được chỉnh trang nhiều và thành một thành phố lớn trong đó ngành du lịch chiếm vị trí quan trọng. Khu Old Port (cảng cũ), khu Art District và các hải đăng dọc bờ biển thu hút khá đông du khách khắp nơi, mà nổi tiếng nhất là ngọn Portland Head Light được xây cất năm 1787 bằng đá, hình lăng trụ, dưới to, trên nhỏ dần. Sau khi hoàn tất năm 1791, hải đăng cao 24 mét (31 mét so với mặt nước) nằm trên một mũi đá. Với công suất 200.000 nến, ánh đèn có thể được trông thấy từ ngoài biển xa 24 dặm. Phong cảnh ở đây cũng rất đẹp với bờ đá, với ngọn hải đăng màu trắng và những căn nhà lân cận với ngói đỏ nổi bật trên nền trời xanh. Sóng biển lại đánh ầm ầm vào vách đá trông thật hùng vĩ và thoáng đãng… Gần trưa, chúng tôi quyết định thưởng thức một món đặc sản của nơi đây. Đó là loại tôm hùm rất to, tươi ngon và rẻ. Ngoài ra còn món soup New England Clam Chowder nổi tiếng nước Mỹ, trong tiết trời lành lạnh ăn vào thấy ấm cả người. Soup này gồm khoai tây nấu với sò biển cùng với hành tây và các gia vị khác. Điều đặc biệt là người ta dùng nước luộc tôm hùm làm nước dùng do đó soup có vị béo và thơm rất hấp dẫn. Nấu xong, đầu bếp lấy ổ bánh mì nóng giòn, cắt đầu trên, lấy ruột ra làm thành cái tô nhỏ và đổ soup vào.
Portland mơ màng và chậm rãi |
Thành phố Portland cảng thơ mộng giữa đất Mỹ quay cuồng chóng mặt, chẳng trách rất nhiều người giàu có chịu bỏ ra một vài triệu đô để sở hữu một ngôi biệt thự ở đây và mỗi năm chỉ ở vài tuần mùa Hè. Âu cũng là một phong cách hưởng thụ hết sức "vương giả" tạo nên đặc thù lối sống của Portland.
Theo Maskonline