Islamabad được phủ đầy những bóng cây xanh trên những trục đường chính và khá sạch sẽ. Khác với những thủ đô khác, Islamabad không chia thành các quận mà chia thành từng khu và được ký hiệu theo chữ cái alphabet.
Những khu này nằm song song với đại lộ chính Faisal với các bộ ngành và kết thúc đại lộ tại trung tâm Islamabad, rất khó tìm ra những ký hiệu để tôi nhận biết đây là một thành phố thuộc khu vực Nam Á bởi ẩn thoáng trong những hàng cây xanh trên những quả đồi là những khu chung cư được xây dựng theo kiến trúc hiện đại.
Yên bình, nên Islamabad phù hợp cho việc nghỉ dưỡng. Mặt khác, Islamabad là điểm trung chuyển khá lý tưởng trên trục đường đến thung lũng Swat ngắm nhìn dãy Himalaya chạy ngang vẫn còn phủ đầy tuyết vào mùa hè và những hồ nước xanh màu ngọc bích nằm vắt vẻo qua những đồi thông.
Tầng lớp giàu có ở Pakistan đổ xô đến đây mua đất và xây cất lên những biệt thự xa hoa nằm yên tĩnh dưới những hàng cây. Mùa hè rồi cũng qua, các ông chủ biến những biệt thự thành khách sạn "tạm thời" không đóng thuế cho những du khách lỡ bước đến đây.
Vùng ngoại ô của Islamabad, những đặc trưng thành phố Nam Á lại tái hiện: mua bán trên mọi lề đường với những mặt hàng chất đống diễn ra trong bầu không khí vô cùng sôi động, những chiếc xe buýt, xe tải đầy màu sắc, chất người cao ngất trên mui, bấm còi inh ỏi dọc ngang khắp phố, và người ta tự do thải rác xuống những bãi rác to đùng trên những dòng sông nước đen kịt...
Nghiêm khắc thực hiện luật Hồi giáo
Vào dịp Noel và năm mới của phương Tây chăng nữa thì trên đường phố của thủ đô Islamabad không hề thấy bất cứ một tín hiệu nào chào đón sự kiện này. Anh Mohamed - tiếp tân khách sạn nơi tôi đang ở chia sẻ:" Noel và năm mới là của người phương Tây. Năm mới của chúng tôi dựa theo con trăng và lịch cổ của người Ba Tư, thường rơi vào tháng 3 được gọi là Nawrooz..."
Anh Mohamed tiếp tục giải thích: "Trước đây chúng tôi vẫn thực hiện ngày nghỉ cuối tuần là thứ sáu. Tuy nhiên, do mở rộng về kinh tế để cạnh tranh với Ấn Độ, chính phủ quyết định đổi sang ngày nghỉ vào chủ nhật cho phù hợp".
Mọi con đường đều đến chợ phiên
Tôi lang thang đến chợ phiên cuối tuần lớn nhất Islamabad nằm ở góc đại lộ Agha Shani. Giống như các ngôi chợ Hồi giáo khác, những ông chủ của các quầy hàng là nam giới. Những thứ rau củ, hoa quả tươi ngon nhất được chắt chiu dung dưỡng dành cho ngày chủ nhật.
Chợ nhóm họp từ 8 giờ sáng và kết thúc lúc 6 giờ chiều vào những ngày mùa đông, mùa hè sớm hơn một tiếng và kết thúc muộn hơn một tiếng. Những chiếc xe hơi, taxi và dòng người đi bộ dường như đổ dồn về góc đường Shani, bởi ai cũng cần có nhu cầu về rau quả để chuẩn bị thức ăn cho cả tuần sau. Bãi đậu xe chẳng còn một chỗ trống.
Trước đây, chợ chỉ chuyên bán các mặt hàng rau củ quả. Do nhu cầu gần đây, nên chợ đã mở thêm các gian hàng phục vụ cho việc mua sắm những vật dụng cần hàng ngày như: ly, chén... Dòng người đến chợ theo thời gian ngày càng đông hơn, nhu cầu ăn uống trong lúc đi mua sắm là cần thiết, nên ban quản lý cũng đã mở thêm các quầy hàng bán thức ăn nhanh.
Dù mở thêm các quầy hàng mới, nhưng chợ vẫn thực hiện phương châm lúc mới mở: "Nói đúng giá các mặt hàng". Một số người buôn bán không đúng "tiêu chuẩn" của chợ như quần áo và các loại hạt rang, không được phép mua chỗ ngồi bên trong chợ thì phục vụ khách hàng bằng cách đổ đống ven theo các đường đi bên ngoài chợ.
Vào ngày cuối tuần, mọi con đường ở Islamabad đều dẫn đến chợ phiên.