11:33 23/12/2024

Tasmania - mùa thu lành lạnh

12:53 26/04/2018

Đâu cũng là mùa thu, nhưng khi đặt chân đến Hobart mới cảm thấy yêu nơi này quá đỗi. Yên và lành. Hơi lành lạnh thấm vào da và ở lại lâu hơn mình vẫn tưởng. Hôm đó, trời lại mưa lất phất. Những con đường dốc vắng người, những cánh cửa còn đóng im ỉm. Hai hàng cây bên đường như còn ngái ngủ, mặc dù lá vàng cứ đổ khắp nơi. Đó là một buổi sáng thứ Bảy, ngày đầu tiên Tassie đón tôi bằng những thứ lãng đãng như thế.

Với những ai đã đến nước Úc đất rộng thênh thang này thì trong hành trình thường bao gồm Sydney, rồi Melbourne, rồi Queensland hay xa lắm là Perth. Tasmania bị coi như con ghẻ, bị bỏ ra rìa, một phần cũng vì nằm chơ vơ một mình xa đất mẹ. Là một tiểu bang, cũng là một hòn đảo lớn nhất của Úc, mà như em út trong nhà nếu nói về diện tích. Nếu so với người ngoài, chỉ lớn gấp rưỡi Đài Loan, nhưng dân số Tasmania có nửa triệu, còn Đài Loan nghe đâu tương đương với cả nước Úc, khoảng 24 triệu dân.

Người Châu Âu từng biết tới Tasmania với cái tên Van Diemen’s Land. Người đặt ra cái tên này là Abel Tasman, gốc Hà Lan, ông là người Âu Châu đầu tiên đặt chân lên hòn đảo năm 1642. Và ông gọi đây là Van Diemen’s Land như để cảm ơn người đã bảo trợ để thực hiện hành trình và đặt chân đến mảnh đất này, Anthony Van Diemen. Cho đến cuối thế kỷ 19, người Hà Lan vẫn gọi Úc với cái tên mà ít ai bây giờ nghe đến là New Holland, gọi thế nhưng họ không chiếm giữ lục địa rộng lớn này.

Nói chuyện ngoài đề một chút, có thể bạn đã biết nhưng mấy năm trước, tôi mới biết là ai có họ bắt đầu bằng chữ “Van” đều có gốc Hà Lan. Ai mê bóng đá chắc chắn biết cầu thủ nổi tiếng Marco Van Basten ở thập niên 90 và HLV Louis Van Gaal gần đây. Úc nổi tiếng là nước đa văn hóa, tiếp xúc một thời gian có thể nhận ra một vài sắc dân tiêu biểu từ tên họ, Singh thuộc gốc Ấn, Kim từ Korea, Mohamed hay Abdul y như rằng dân Hồi Giáo và họ biết đến người Việt mình chỉ có “Nguyen”.

Trở lại buổi sáng đầu tiên ở Hobart. Tôi đi bộ dọc theo các con phố để đến chợ Salamanca. Một mình, phố vắng. Lâu lâu lại gặp một tốp người cũng co ro bước những bước dài. Chắc đêm qua mưa lớn, đường phố còn ướt đẫm. Băng qua một cái công viên nhỏ gần bên chợ, đám cỏ còn bịn rịn nước mưa. Nếu thời gian bạn ghé Hobart rơi vào thứ Bảy thì nên đi chợ một lần cho biết. Tôi vẫn hay đùa mình không nói nhiều nhưng thích đi chợ, bất cứ đến nơi nào nếu có chợ thì thế nào cũng ghé qua. Đó là cách tôi nghe ngóng cảm tình của người địa phương đối với khách lạ. Khi đến chợ cũng đông lắm rồi, hỏi quanh thì người dân địa phương đi cũng nhiều, họ nói vì đồ ăn tươi và không khí thoáng mà vui, khách du lịch cũng đông. Có nhiều gian hàng nhỏ bán đủ thứ từ rau củ tự trồng, đồ lưu niệm ở Tasmania chủ yếu là làm từ gỗ Huon.

Cái cảm giác vừa thân quen vừa xa lạ ở nơi buôn bán đông người cứ quấn lấy tôi khi đi dạo quanh khu chợ nhỏ nổi tiếng này. Một bác trai lớn tuổi hề hà đứng giữa hai bồ lớn táo và lê, tiếng bác rao í ới. Vừa rao vừa cân, vừa trò chuyện, chỉ nhìn bác thôi đã rất ‘lành’. Bên kia, một bác gái bán củ cải, táo, thêm mấy trái hồng cứ luôn miệng nói “mấy thứ này tôi mới hái ngoài vườn sáng nay, còn ướt sương đó thấy không?” Cứ thế, vừa cầm ly cà phê nóng trong tay vừa dạo qua các gian hàng, mua vài thứ linh tinh. Lâu lâu đứng yên một lúc nhìn người qua lại, lâu lâu lại giương cây dù vì trời lắc rắc hột, có ai đứng kế bên mình cho che ké và bắt đầu những cuộc trò chuyện ngăn ngắn. Chuyến đi này chỉ có vài ngày, nhưng tôi cho mình thưởng thức các thứ thật chậm, đi nghỉ dưỡng đúng điệu.

tasmania mua thu lanh lanh anh 1
Các ô cửa còn đóng im ỉm, lâu lâu mới thấy bóng người.

Hobart giống Sydney ở chỗ là có rất nhiều đường một chiều mà mình lại chúa ghét khi lái xe. Bởi vậy chọn đi bộ thôi. Melbourne dễ thương vì toàn đường hai chiều (có đi có lại ấy mà), chỉ tội trong trung tâm có vài cái ngả quẹo móc câu hay còn gọi “hook-turn”, quẹo phải mà phải nằm bên lane trái.

tasmania mua thu lanh lanh anh 2
Buổi sáng lành lạnh

tasmania mua thu lanh lanh anh 3

tasmania mua thu lanh lanh anh 4
Xa kia là núi. Chẳng cần đi đâu xa, xoay một vòng là thấy cả. Thành phố nằm ở giữa, bên núi, bên biển, đáng yêu là vậy.
tasmania mua thu lanh lanh anh 5
Một góc chợ
tasmania mua thu lanh lanh anh 6

Từng chiếc rồi từng chiếc lá bay
Vũ điệu mùa thu ru người nhớ...

tasmania mua thu lanh lanh anh 7

Buổi sáng đi chợ xong lại thả bộ lòng vòng trong trung tâm các con phố chính của Hobart. Phải nói phố này thưa người quá. Mặc dù là thứ bảy nhưng buổi trưa đi trên đường có cảm giác đi giữa một thị trấn nhỏ nào đó, người qua lại rất ít. Các quán ăn, quán cà phê cũng vắng. Không phải mùa nghỉ hè, cũng không phải ngày lễ, lạ thật. Ở Melbourne, tôi quen với cái ồn ào nhộp nhịp vào những ngày cuối tuần nên cảm thấy lạ và thích thú.

Đi bộ một hồi ra tới cảng. Ở đây cũng vắng, mấy chiếc tàu nằm chơ vơ. Tôi ghé vào một quán nhỏ bên bờ nước gọi một phần fish & chips, vừa ngồi nghỉ, sẵn ăn trưa luôn thể. Ai nói ghé Hobart phải ăn món này chứ, tôi thường không thích nhưng đã đến rồi thì thử xem sao. Không tệ, đồ ăn tươi và thơm. Sẵn dịp ngắm thành phố từ hướng cảng cũng thấy dễ thương và yên bình. Chợt nhớ tới lời bài hát “anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương…” May mà nắng ánh lên, ấm hơn, mọi thứ lung linh hơn.

Ăn no lại đâm ra buồn ngủ. Nếu những chuyến đi trước cứ lo chạy đua với thời gian để nhìn ngắm chỗ này chỗ nọ, chuyện buồn ngủ trong ngày là zero thì chuyến này lại xảy ra thường xuyên. Cứ như ở nhà, hay mỗi bữa đi làm cứ y như rằng ăn trưa xong là lại lơ mơ. Cứ nghĩ có cái giường bên cạnh, ngả lưng một chốc là thiên đường rồi còn gì.

Thôi, bắt xe bus đi ra hướng Sandy Bay ngắm cảnh chiều. Lạ là vừa bước lên xe đã hết buồn ngủ. Vịnh Sandy, nghe hay chứ nhỉ.

Từ trung tâm đi tới Sandy Bay gần nửa tiếng. Càng gần đến nơi, phong cảnh hai bên đường càng đẹp, thoáng hơn, nhiều cây xanh hơn. Nhà cao cửa rộng, hàng rào cao ngất. Nơi của những quý tộc vùng này chắc là đây. 

Tính ra vịnh ngắm mặt trời lặn nhưng khi đến nơi mây lại vần vũ như sắp có mưa. Cảnh yên ả, đẹp. Tôi nhìn quanh quất, không một bóng người, chỉ có du thuyền dưới nước, xe đậu kín các ô trên bờ và nơi mép nước có mấy chú hải âu co ro. Ý là nơi này nằm không xa khu Wrest point hotel Casino là mấy. Khu casino mà, bà con ta chắc chạy riết vào ngập lặn trong đỏ đen rồi.

tasmania mua thu lanh lanh anh 8
Một mình với 3 chú hải âu và 6 chú vịt.
tasmania mua thu lanh lanh anh 9
Chỉ có mấy chú vịt biết hưởng thụ
tasmania mua thu lanh lanh anh 10
Cảnh này mà có thêm chút nắng thì còn gì bằng

Tôi không có máu đỏ đen mặc dù bài nào cũng biết chơi mới lạ. Chỉ thỉnh thoảng đàn đúm với đám bạn thì coi dùm bài của ai đó khi họ nói điện thoại hay đi toilet. Hoặc Tết cũng có chơi vài ván. Nhưng mà không được hên cho lắm, luôn luôn bạc đen mà tình chỉ hườm hườm chứ không đỏ.

Hôm đó chắc do thời tiết buồn buồn, thêm mấy chú vịt xui khiến nên máu đỏ đen trong tôi dâng lên cuồn cuộn. Thế là nhào vào bàn blackjack ngồi chơi liền tù tì 10 ván. Lần đầu tiên chơi ở một casino, mà Wrest point là casino lâu đời nhất nước Úc mới ghê chứ. Đố bạn biết tôi ăn hay thua? Chơi chung bàn có một ông Tây đứng tuổi và một anh trẻ người Á Châu. Họ đặt bao nhiêu tôi không biết nhưng chồng chip trước mặt cao ngất ngưởng. Tôi còn không biết đặt tiền ở đâu, chip bao nhiêu nên hỏi họ và họ vui vẻ chỉ dẫn. Coi bộ nãy giờ họ ăn, trên gương mặt không lộ vẻ gì của người thua cuộc. Cứ nhớ chuyện nhỏ bạn kể lần nọ nó cũng vào casino chơi lần đầu tiên, không biết rút bài kiểu gì mà cả bàn ai cũng thua. Có mấy người mở miệng chửi thẳng, nó liền rút lui chạy một nước may mà còn về tới nhà an toàn. Tôi hơi sợ. Nhưng một khi máu đã nổi lên thì biết làm sao.

Quả là may. Sau 10 bàn căng mắt, tay run, tôi bước ra ngoài khoan khoái hít thở không khí trong lành. Kiếm được $50. Hú hồn. Tính sơ sơ chương trình ngày mai khi ngồi trên xe bus quay về. $12 bus đi Richmond village. $25 đi núi Wellington. Phần còn lại ăn trưa ăn chiều. Vậy hén. Mỗi casino khi xây lên nghe nói họ gọi vài trăm thầy phong thủy đến coi hướng, coi thiết kế vậy mà một tay amateur như mình vào thắng được $50 không phải chuyện chơi nhé.

Richmond Village và ký ức tuổi thơ

Một buổi sáng trời trong mặc dù vẫn se se lạnh. Ăn nhanh hai lát sandwich và cầm theo ly cà phê, tôi đi dọc đường Macquarie St để đón xe bus đi Richmond village. Trước khi qua Tasmania đã nghe nhiều người nhắc đến cái làng nhỏ mà dễ thương này. Ai cũng nói nhất định phải đến đó nếu không khi về lại hối hận. Gì chứ đã ở gần sát bên thì cũng ghé qua cho biết, để phải hối hận thì ai nào muốn, nhất là bỏ qua những chỗ đẹp.

Một nơi đẹp “hiền”, nét làng quê vẫn trong từng ngõ ngách. Mặc dù cách trung tâm Hobart chỉ 25 phút đi bus nhưng quang cảnh khác dần khi gần đến nơi. Bạn có bao giờ đến một nơi mà mình cảm thấy như đi ngược về thời tuổi thơ không? Con đường làng, cây cầu bắc ngang con sông nhỏ, những chú vịt bơi lội hay rỉa lông bên mép nước. Tôi đã có cảm giác này trên đường đi và khi bước trên những con đường nhỏ trong làng. Cảnh vật hai bên đường dĩ nhiên không có gì giống như Việt Nam nhưng đã gợi lại trong tôi những ký ức ngày còn nhỏ. Và nhất là khi uống ly nước lạnh xin ở tiệm bánh mì duy nhất trong làng làm tôi nhớ hồi nhỏ mỗi lần đi đâu về, liền chạy nhanh ra lu nước mưa, uống liền cả gáo đầy mới đã cơn khát. Cái mát lạnh đọng lại cổ họng y chang nhau. Có lẽ, một phần cũng vì nước uống ở Tasmania nổi tiếng mát và ngọt hơn nước ở các tiểu bang khác. Đúng là ngọt, không thể đánh được mùi nằng nặng như Melbourne. Vì ít dân, không khí sạch hơn và nước mát hơn nên người dân ở Tassie cũng nổi tiếng có làn da đẹp. Lần sau, chắc phải sắp xếp thời gian nghỉ ở đây lâu hơn để cải tạo da một chuyến.

Một điều hay nữa là khi đi từ nhà thờ St John trở lại bến bus thay vì đi con đường chính bằng phẳng thì tôi chọn đi đường tắt. Dọc theo con sông nhỏ trong làng. Nhờ đi đường tắt mà phát hiện ra con đường mòn này đẹp và cũng rất thơ.

tasmania mua thu lanh lanh anh 11
Con đường chính trong làng, Richmond Rd
tasmania mua thu lanh lanh anh 12
Một con đường làng
tasmania mua thu lanh lanh anh 13
Richmond bridge, cây cầu đá cổ nhất Úc, bắc qua Coal River, xây năm 1823.
tasmania mua thu lanh lanh anh 14
Nhà thờ công giáo cũng thuộc top lâu đời nhất, có từ năm 1832. Nơi này nằm trên một khu đất cao nên có thể nhìn xuống thấy cả cái làng nhỏ bé.
tasmania mua thu lanh lanh anh 15
Nếu về già, mình có một ngôi nhà bé bé xinh xinh và miếng vườn nhỏ trước nhà như thế này là đủ lắm rồi.
tasmania mua thu lanh lanh anh 16
Hay là mở một tiệm bán đồ cổ mà lạ kiểu này?

Sớm mai trời xanh
Gió qua lành lạnh
Vừa bước qua cầu
(Biết ai còn đợi
Chưa lấy chồng đâu )
Kia đàn vịt nhỏ
Trong ánh nắng vàng
Lá hát lao xao
Đây chốn bình yên
Ta lạc hôm nào

tasmania mua thu lanh lanh anh 17

tasmania mua thu lanh lanh anh 18

tasmania mua thu lanh lanh anh 19

tasmania mua thu lanh lanh anh 20

Cảm ơn nơi này vì đã cho tôi có cảm giác về lại những ngày còn nhỏ. Dù không có tiếng ru ầu ơ giữa trưa, không có tiếng chèo khua nước bên dòng sông cạnh nhà nhưng có được cái thân quen của những lối đi nhỏ và cái cảm giác mát lạnh nơi cổ không lẫn vào đâu được.

MT. Wellington

Lại là một ngày đẹp trời.

Tôi nghĩ thể trạng mình không đủ tốt để đeo ba lô leo lên ngọn núi cao 1200m trên mặt biển này nên đành đi xe bus lên đỉnh. Buổi sáng đi bộ một vòng rồi ghé góc đường Elizabeth với Davey St để đón bus. Đi cùng có một đôi từ Mỹ, hai cô từ HongKong và một bác Hà Lan, còn bác tài chính gốc Tasmania. Bác lại được sinh ra ngay ngôi làng nhỏ Richmond. Một xe đa chủng quốc như bất cứ nơi nào bạn ghé trên đất Úc.

Hành trình quan trọng hay là điểm đến? Cũng còn tùy. Nhưng đoạn đường hai mấy cây số từ phố lên núi đúng là đáng để ngắm nhìn đến quên cả chụp hình. Hôm qua tuyết cũng rơi trên này thì phải. Hôm kia cũng vậy. Đó là lời của bác tài. Tiếc là hôm có tôi tuyết tan đâu mất, chẳng có một hạt nào chỉ có gió và mây. Trời xanh mà gió cũng lạnh ghê.

tasmania mua thu lanh lanh anh 21

tasmania mua thu lanh lanh anh 22
Tasman bridge vắt qua sông Derwent.
tasmania mua thu lanh lanh anh 23
Nhờ khu Wrest Point mà lên núi một cách thoải mái hơn

tasmania mua thu lanh lanh anh 24

tasmania mua thu lanh lanh anh 25
Tháp truyền hình bên cạnh nhà tránh gió

tasmania mua thu lanh lanh anh 26

tasmania mua thu lanh lanh anh 27

“Và nếu thời gian ngừng lại thì những nhánh sông hay bao con đường cũng sẽ dẫn về một ngày… anh chờ em". Đủ màu thu, chỉ thiếu màu tuyết. Đúng là tuyết không rơi mùa thu. Nhớ một câu hát có chút liên quan tới những nơi đã qua, những mùa đã lê la qua gót .

Port Arthur

Nếu nói về Port Arthur vào thế kỷ 18 thì người ta sẽ nghĩ ngay đến những tù nhân Anh bị đày đi biệt xứ tới nơi khỉ ho cò gáy này. Vào thời đó, di chuyển từ Anh qua đây mất cả tháng mà đã bị đày rồi thì coi như không có ngày trở lại. Mà tội có nghiêm trọng gì cho cam, có anh chỉ ăn cắp mấy ổ bánh mì với mấy miếng thịt nguội. Ngày nay con cháu của những tù nhân này vẫn còn sống ở Tasmania và trên cả nước Úc. Khi được hỏi, họ rất tự hào về nguồn gốc của mình chứ không hề xấu hổ.

Còn nếu nhắc đến bến cảng này khoảng mười mấy năm trở lại đây thì cuộc thảm sát năm 1996 hiện lên rõ ràng hơn. Chỉ trong vòng một ngày mà một tay súng (Martin Bryant, 28t) đã bắn chết 35 người và làm bị thương hai mấy người khác. Nạn nhân phần lớn là khách du lịch, nhân viên trong quán cà phê và nhân viên phục vụ trong khuôn viên di tích lịch sử này. Cũng từ đó mà luật lệ về sở hữu súng ống ở Úc đã thay đổi nhiều.

tasmania mua thu lanh lanh anh 28
Nhà giam bây giờ chỉ còn lại những bức tường

tasmania mua thu lanh lanh anh 29

tasmania mua thu lanh lanh anh 29
View nhìn ra quá đẹp mà nếu đang ở tù thì còn đâu tâm trạng để ngắm
tasmania mua thu lanh lanh anh 31
Bến tàu buồn

Cả khu vực xung quanh cây cỏ được chăm bón rất kĩ, vừa như là công viên, vừa như một bảo tàng mở. Có nhiều căn nhà xưa được giữ lại, có thể vào từng căn xem ngày xưa họ sống ra sao.

tasmania mua thu lanh lanh anh 32

tasmania mua thu lanh lanh anh 33

tasmania mua thu lanh lanh anh 34

Rất khẽ khàng tiếng gọi …thu ơi
Nghe thoáng qua mùa rơi trên tóc…

tasmania mua thu lanh lanh anh 35

Ở Tasmania, chỉ đến được từng ấy nơi. Đã có được ngày mưa, ngày trời xanh trong vắt, đã xuống biển, lên núi và trải qua những ngày nghỉ thanh thản. Gặp những người dễ thương (không “weird” như lời đồn) và uống bao nhiêu ngụm nước mát lạnh.

… Là mùa thu ta mãi còn say
Trong ngọt ấm hương tình..ta nhớ!!!

Theo NhatviD/phuot.vn

Điểm đến

Phong cách

Ảnh-Video

Cộng đồng

Check in

Tình yêu - Đôi lứa

Timeout news

Đang thu hút

Homestay Đà Lạt